Tổng kết cuộc thi "Viết về người phụ nữ em yêu quý nhất"
|
Cô giáo Lê Thị Châu - Phó Hiệu trưởng trao thưởng cho học sinh đạt giải
|
Vào tiết Chào cờ ngày 13/4/2009, Đoàn trường và tổ Ngữ văn nhà trường đã tiến hành trao thưởng cho các cá nhân đạt giải tại cuộc thi “Viết về người phụ nữ em yêu quý nhất”.
Cuộc thi sáng tác thơ, văn “Viết về người phụ nữ em yêu quý nhất” được chính thức phát động từ ngày 01/3/2009 và đã nhận được sự tham gia nhiệt tình của các em học sinh. Đây là hoạt động hưởng ứng Tháng Thanh niên 2009, chào mừng Ngày Quốc tế Phụ nữ 8/3, đồng thời thúc đẩy phong trào sáng tạo trong toàn thể học sinh, hưởng ứng cuộc vận động xây dựng “Trường học thân thiện - Học sinh tích cực”.
Trước khi phát giải, cô giáo Tăng Lý Thị Tuyết - Tổ trưởng tổ Ngữ văn đã đại diện Ban Tổ chức cuộc thi có những nhận xét, đánh giá về các bài viết và nêu ra những định hướng về nội dung, cách thức trình bày cho các bài viết sắp đến. Và cô giáo Lê Thị Châu - Phó Hiệu trưởng nhà trường đã trao thưởng các cá nhân gồm:
* Thể loại văn xuôi: - Giải Nhất: Nguyễn Trần Anh Thảo - Lớp 11C1 - Giải Nhì: Lê Vũ Ngọc Anh - Lớp 10D1 - Giải Ba: Ngô Thị Thanh Nga - Lớp 11C1
* Thể loại thơ: - Giải Nhất: Lương Trần Hồng Nhung - Lớp 10D2 - Giải Nhì: Cù Thị Mỹ Duyên - Lớp 10A2 - Giải Ba: Trần Nguyễn Tuấn Anh - Lớp 10A4 - Giải Khuyến khích: Nguyễn Tăng Thành - Lớp 11A1
* Nhận xét của Ban Giám khảo:
Đọc những trang thơ của các em về Người phụ nữ mà em yêu quý nhất, cứ thấy vấn vít một tình thương mà ngôn ngữ nhiều khi không thể chở chuyên hết được. Bóng dáng của những người bà, người mẹ, người cô thân thương cứ đi đi về về trong xúc cảm của những cây bút không chuyên, thật đến từng chi tiết, từng câu chữ.
Khơi nguồn cho bao cảm xúc thơ dạt dào nhất trong số những bà dự thi vẫn là những vần thơ viết về mẹ - thiên thần diệu kì mà thượng đế đã ban tặng cho tất cả mọi người. Cảm xúc chính vẫn là tiếng lòng biết ơn sâu nặng về công lao sinh thành, dưỡng dục, chắt chiu, vun xới của mẹ dành cho những đứa con yêu thương của mình. Cảm xúc có gì mới đâu nhưng vẫn cứ làm người đọc rưng rưng nước mắt. Bởi, cái tình của các em thành thực quá, cách thể hiện của các em trong trẻo, đáng yêu, đáng quý quá. Thơ là tiếng nói hồn nhiên nhất của tâm hồn con người. Ai đó đã định nghĩa về thơ như vậy. Thật chính xác khi soi tỏ định nghĩa về thơ ấy từ những trang thơ của các em. Đó là những gì thành thực nhất mà cũng xúc động nhất mà bạn Tăng Thành, lớp 11A1 muốn nói với mẹ:
Nắng ửng vàng chen qua từng kẽ lá Mẹ chờ con trong những lúc tan trường Mẹ của ai trong áo xanh, áo đỏ Riêng mẹ mình chiếc áo vá năm xưa.
Cả một đời tần tảo, chắt chiu, hi sinh trọn vẹn cho con, đó là tấm lòng muôn thưở của bao bà mẹ trên đời. Có phải vậy không mà giữa phố xá đông người, nỗi nhớ của bạn Lương Trần Hồng Nhung, lớp 10D2 lại dồn cả về nơi miền quê nghèo của mình, nơi có dáng mẹ lam lũ sớm chiều, chắt chiu từng bát cơm dưa cà để nuôi con lớn khôn. Để rồi, trĩu nặng một niềm trăn trở: Mẹ ơi! Phố đông người sao lòng con trống trải Biết giờ này mẹ có được nghỉ ngơi Tuổi xế chiều mà nào có thảnh thơi Bốn mùa gió sương… Mẹ cõng cả bốn mùa!
Có một người phụ nữ nữa làm tiếng thơ của các em xôn xao. Đấy là những người cô, những người mẹ thứ hai của các em. Cảm xúc chính từ những trang thơ này cũng là một dòng hoài niệm đong đầy bao thương nhớ. Người đọc cứ bị ám ảnh bởi những điệp khúc trong ngôn ngữ vô cùng giản dị và thành thực của các em. Đó là khát khao Tìm lại của bạn Cù Thị Mỹ Duyên, lớp 10A2 và sự trở về đầy cảm xúc của bạn Thanh Nga, lớp 11C1 trong Có một chiều. Như một duyên kì ngộ, hai bài thơ, hai cấu tứ khác nhau nhưng lại gặp nhau ở một nỗi niềm: sự trống vắng khi người yêu thương của mình đã mãi mãi đi xa. Để rồi, người đọc như lặng đi trong hai cái kết buồn mà nặng ân tình: Có một chiều về thăm trường xưa Nhặt trái bàng ném vào góc nhớ Hoa phượng ngút trời sau ô kính vỡ Dấu rêu mờ… buồn tênh… (Có một chiều - Thanh Nga, 11C1)
Con tìm cô dù chỉ một lần thôi Vào một chiều đông, khi nắng tắt lưng đồi Khi gió bắc cồn cào trong nấm đất Giấc thu vàng, cô ngủ có đơn côi? (Tìm lại - Cù Thị Mỹ Duyên, 10A2)
Còn nữa, những bài thơ viết về bà, về mẹ. Còn nữa, những câu thơ, những hình ảnh thơ, những cách biểu hiện tình cảm đáng ghi nhận của các em. Song, cũng như những gì các em đã thể hiện, người tiếp nhận cũng cảm thấy ngôn ngữ trở nên bất lực trước chân trời xúc cảm cứ từng lúc, từng lúc được mở ra mênh mang trong những bài thơ chân thật của các em. Xin được ghi nhận và biểu dương tất cả những bài thơ dự thi của các em. Tất cả các em đều đã làm được một điều thiêng liêng nhất: tôn vinh giá trị cao quý của trái tim người phụ nữ trong cuộc đời này. Một lần nữa, xin cám ơn và ghi nhận sự đóng góp, sự sáng tạo của tất cả các em! |